Xu hướng office core xâm lấn từ chốn công sở đến sàn diễn thời trang
"Mình thấy mẹ chồng dễ thương, hiền, luôn hỗ trợ hết sức có thể. Lúc đầu mình còn ngại, sợ sệt, nhưng qua mùa tết này, mình đã mến mẹ hơn. Còn mẹ cũng xem mình như con gái ruột", T. bày tỏ.‘Bức tranh’ dài 13km trong rừng nhiệt đới Amazon
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.
Cà Mau: Sạt lở đất, tuyến lộ giao thông nông thôn ở Năm Căn hư hại nặng
Cô trả lời: "Trong trái tim tôi một tình thương bao la rộng lớn luôn dành cho những người bà, người mẹ, người chị, người em..., họ là những người phụ nữ thật tuyệt vời luôn vì chồng vì con và vì độc lập tự do thống nhất của tổ quốc. Tôi vô cùng tự hào vì được làm người phụ nữ Việt Nam, và điều làm cho người phụ nữ Việt Nam khác với những người phụ nữ khác trên thế giới là được kế thừa truyền thống bao đời nay của dân tộc, cùng những bản sắc văn hóa. Nếu đi giữa năm phương bốn biển, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ mặc chiếc áo dài là biết ngay đó là người phụ nữ Việt Nam…".
Sau thông tin trên, cổ phiếu SHB đã tăng trần trong phiên giao dịch ngày 15.4. Tuy nhiên, thị trường chung giảm mạnh khiến cổ phiếu SHB thu hẹp đà tăng. Kết phiên, cổ phiếu SHB là mã duy nhất giữ sắc xanh trong ngành ngân hàng và nhóm VN30, đồng thời là một trong 10 cổ phiếu tăng mạnh nhất thị trường. Nhà đầu tư nước ngoài cũng mua ròng hơn 2,7 triệu cổ phiếu SHB trong phiên. Diễn biến cổ phiếu phần nào cho thấy sự tin tưởng của nhà đầu tư với lãnh đạo ngân hàng và kế hoạch tham vọng của SHB.
Ơi người giữ mảnh hồn quê!
Trong những ngày cận kề Tết Nguyên đán, Doãn Ngọc Tân, tiền vệ CLB Thanh Hóa và đội tuyển quốc gia Việt Nam, đã mở tài khoản Facebook mới với hình đại diện là bức ảnh anh cầm chiếc cúp vô địch AFF Cup 2024. Đây là danh hiệu rất đặc biệt đối với tiền vệ 32 tuổi, khi ngay lần đầu tiên khoác áo đội tuyển quốc gia, anh đã cùng các đồng đội giành được chiếc cúp danh giá này.Trước đó, tài khoản Facebook của Ngọc Tân đã bị hacker tấn công ngay sau trận chung kết lượt về với đội tuyển Thái Lan. Việc mất quyền truy cập khiến anh không thể chia sẻ những hình ảnh ăn mừng cùng đội tuyển cũng như không thể trực tiếp phản hồi những lời chúc từ bạn bè, người thân. Doãn Ngọc Tân vừa có lần đầu tiên ra sân trong màu áo đội tuyển quốc gia và cũng lần đầu tham dự một kỳ AFF Cup ở tuổi 31. Dù là tân binh tại giải đấu, anh đã nhanh chóng hòa nhập và trở thành một phần không thể thiếu trong chiến thuật của HLV Kim Sang-sik. Thi đấu ở vị trí tiền vệ phòng ngự, Ngọc Tân luôn cho thấy sự quyết tâm, máu lửa và khả năng cân bằng tuyến giữa. Tại AFF Cup 2024, anh ghi được một bàn thắng và là bàn thắng có ý nghĩa đặc biệt, giúp đội tuyển Việt Nam giành được trận hòa quý giá trên sân Rizal Memorial khi đối đầu với Philippines.Ngoài những màn trình diễn xuất sắc trên sân cỏ, Ngọc Tân cũng đang nhận được rất nhiều sự yêu mến từ người hâm mộ. Gần đây, anh được fan hâm mộ đặt biệt danh mới là Tân “hứ”. Biệt danh này bắt nguồn từ một khoảnh khắc hài hước trong buổi phỏng vấn sau trận đấu với đội tuyển Philippines, khi anh không nghe rõ câu hỏi và có biểu cảm "hứ" thú vị để yêu cầu phóng viên nhắc lại.Tiền vệ sinh năm 1993 đến từ Sơn Tây, Hà Nội, là một minh chứng sống động cho câu nói: "Chậm mà chắc." Dù sự nghiệp bóng đá của anh bắt đầu muộn hơn so với nhiều đồng nghiệp, nhưng tài năng và nỗ lực của Tân đã giúp anh đạt được những thành công lớn lao mà không phải ai cũng làm được.Bước chân vào đội U.15 Thể Công khi còn nhỏ, Ngọc Tân đã sớm bộc lộ đam mê với trái bóng tròn. Tuy nhiên, sự nghiệp của anh không trải hoa hồng. Khi CLB bóng đá Hà Nội của bầu Kiên giải thể vào năm 2012-2013, anh buộc phải tạm dừng sự nghiệp và trở về quê nhà. Đó là quãng thời gian khó khăn khi anh phải làm nhiều công việc lao động tay chân như xúc cát, bốc gạch để phụ giúp gia đình. Nhưng ngay cả trong những ngày tháng gian khổ ấy, niềm đam mê bóng đá trong anh chưa bao giờ phai nhạt.Mặc dù từng đứng trước lựa chọn ổn định hơn như xuất khẩu lao động, Tân vẫn kiên định với ước mơ sân cỏ. Sự nỗ lực và quyết tâm của anh cuối cùng được đền đáp khi anh gia nhập CLB Thanh Hóa, thi đấu tại V-League và dần khẳng định mình là một trong những tiền vệ phòng ngự xuất sắc của giải đấu.Đỉnh cao sự nghiệp của Ngọc Tân đến vào năm 2024, khi ở tuổi 32, anh lần đầu tiên được gọi lên đội tuyển quốc gia tham dự AFF Cup. Không chỉ hòa nhập nhanh chóng, anh còn trở thành một mảnh ghép quan trọng trong hệ thống chiến thuật của HLV Kim Sang-sik, góp phần giúp đội tuyển Việt Nam giành chức vô địch AFF Cup một cách đầy thuyết phục.Hành trình của Doãn Ngọc Tân là minh chứng cho một tài năng nở muộn nhưng không hề lép vế. Với anh, mọi thành công đều là kết quả của nỗ lực không ngừng nghỉ và niềm tin kiên định vào ước mơ. Giờ đây, anh không chỉ là nhà vô địch AFF Cup mà còn là nguồn cảm hứng lớn cho nhiều cầu thủ trẻ đang tìm kiếm chỗ đứng trong sự nghiệp bóng đá.